Phác đồ điều trị cấp cứu Shock phản vệ

2016-12-29 02:22 PM
Corticosteroid không có hiệu quả trong giai đoạn cấp tính, phải được chỉ định ít nhất một lần cho bệnh nhân đã ổn định, để ngăn ngừa tái phát trong ngắn hạn.

Biên tập viên: Trần Tiến Phong

Đánh giá: Trần Trà My, Trần Phương Phương

Điều trị chung cho shock

Điều trị triệu chứng và nguyên nhân phải diễn ra đồng thời. Trong tất cả trường hợp:

Khẩn cấp: Chú ý ngay tới bệnh nhân.

Độ ấm của da.

Đặt bệnh nhân nằm phẳng, nâng chân (trừ trong suy hô hấp, phù phổi cấp).

Đặt ngay một đường truyền tĩnh mạch ngoại vi, sử dụng ống cỡ nòng lớn (16G ở người lớn).

Trị liệu ôxy, thông khí hỗ trợ trong trường hợp suy hô hấp.

Hỗ trợ hô hấp và ép tim ngoài nồng ngực trong trường hợp ngừng tuần hoàn.

Nối máy theo dõi: ý thức, mạch, huyết áp, CRT, tỷ lệ hô hấp, nước tiểu theo giờ (ống thông tiểu) và những vết lốm đốm da.

Điều trị cụ thể cấp cứu shock phản vệ

Xác định nguyên nhân và loại bỏ nó, ví dụ dừng tiêm hoặc truyền, nhưng nếu đang truyền tĩnh mạch, duy trì đường dẫn tĩnh mạch.

Sử dụng ngay epinephrine (adrenaline) tiếp bắp vào trước bên của đùi. Trong trường hợp hạ huyết áp, phù nề họng thanh quản, khó thở:

Dùng dung dịch không pha loãng (1: 1000 = 1 mg / ml) và một ống tiêm 1 ml chia mức 0,01 ml:

Trẻ em dưới 6 tuổi: 0.15ml.

Trẻ em từ 6 đến 12 tuổi: 0.3ml.

Trẻ em trên 12 tuổi và người lớn: 0.5ml.

Ở trẻ em, nếu ống tiêm 1 ml không có sẵn, sử dụng giải pháp pha loãng, tức là thêm 1 mg epinephrine với 9ml của natri clorid 0,9% để có được một 0,1 mg / ml dung dịch (01:10 000):

Trẻ em dưới 6 tuổi: 1.5ml.

Trẻ em từ 6 - 12 tuổi: 3 ml.

Cùng thời điểm này, đồng thời sử dụng truyền nhanh Ringer lactate hoặc natri clorid 0,9%: 1 lít ở người lớn (mức tối đa), 20 ml / kg ở trẻ em. Lặp lại nếu cần thiết.

Nếu không thấy cải thiện lâm sàng, lặp lại tiêm bắp epinephrine mỗi 5 - 15 phút.

Trong trường hợp sốc vẫn tồn tại sau 3 mũi tiêm bắp, sử dụng epinephrine truyền tĩnh mach là cần thiết: Sử dụng một dung dịch pha loãng, nghĩa là thêm 1 mg epinephrine (1: 1000) với 9 ml natri clorid 0,9% để có được 0,1 mg / ml dung dịch (1:10 000):

Trẻ em: 0,1-1 microgram / kg / phút.

Người lớn: 0,05 đến 0,5 microgam / kg / phút.

Corticosteroid không có hiệu quả trong giai đoạn cấp tính. Tuy nhiên, phải được chỉ định ít nhất một lần cho bệnh nhân đã ổn định để ngăn ngừa tái phát trong ngắn hạn: Hydrocortisone hemisuccinate tiêm bắp hay tĩnh mạch:

Trẻ em: 1- 5 mg / kg / 24 giờ trong 2 hoặc 3 mũi tiêm

Người lớn: 200 mg mỗi 4 giờ.

Ở bệnh nhân co thắt phế quản, epinephrine thường hiệu quả. Nếu co thắt phế quản bền bỉ, cho 10 nhát salbutamol hít.

Truyền tĩnh mạch dopamine hoặc epinephrine đòi hỏi các điều kiện sau đây

Giám sát y tế tại bệnh viện;

Sử dụng một tĩnh mạch chuyên dụng (không truyền / tiêm khác trong tĩnh mạch này), tránh nơi tam giác khuỷu tay nếu có thể;

Sử dụng bơm tiêm điện;

Tăng liều và tìm liều thích ứng theo đáp ứng lâm sàng;

Giám sát chuyên sâu về quản lý thuốc, đặc biệt là khi thay đổi ống tiêm.

Thí dụ:

Dopamine: 10 microgam / kg / phút ở  bệnh nhân 60 kg.

Liều hàng giờ: 10 (microgram) x 60 (kg) x 60 (phút) = 36 000 microgram / giờ = 36 mg / giờ trong một ống tiêm 50 ml, pha loãng 200 mg - ống dopamin với natri clorid 0,9% để có được 50 ml dung dịch chứa 4 mg dopamine mỗi ml.

Đối với một liều 36 mg / giờ, định lượng (4 mg / ml) 9 ml / giờ.

Nếu không có bơm tiêm điện, pha loãng trong chai dịch có thể được xem xét. Tuy nhiên, quan trọng là phải xem xét các rủi ro liên quan đến phương thức này (vô tình bolus hay quá liều). Phải được theo dõi liên tục để ngăn chặn bất kỳ, thậm chí nhỏ, thay đổi liều lượng quy định.

Ví dụ epinephrine:

Người lớn:

Pha loãng 10 ống 1 mg epinephrine (10 000 microgram) trong 1 lít glucose 5% hoặc natri clorid 0,9% để thu được dung dịch có chứa 10 microgram epinephrine mỗi ml. Biết rằng 1 ml = 20 giọt, ở người lớn nặng 50 kg:

0,1 microgram / kg / phút = 5 microgam / phút = 10 giọt / phút.

1 microgram / kg / phút = 50 microgram / phút = 100 giọt / phút vv.

Trẻ em:

Pha loãng 1 ống 1 mg epinephrine (1000 microgram) trong 100 ml glucose 5% hoặc natri clorid 0,9% để thu được dung dịch có chứa 10 microgram epinephrine mỗi ml.

Đối với sử dụng một bộ truyền nhi khoa; 1 ml = 60 giọt, đối với trẻ em 10 kg:

0,1 microgram / kg / phút = 1 microgram / phút = 6 giọt / phút.

0,2 microgram / kg / phút = 2 microgam / phút = 12 giọt / phút vv.

 

Bài viết cùng chuyên mục

Định hướng phác đồ điều trị u trung thất nguyên phát

U tuyến ức giai đoạn III và IVa không thể phẫu thuật cắt bỏ, bắt đầu với hóa trị liệu, nếu đáp ứng tốt, thể trạng bệnh nhân cho phép.

Phác đồ điều trị viêm xoang cấp tính

Điều trị kháng sinh là cần thiết trong trường hợp chỉ có viêm xoang do vi khuẩn, nếu không, viêm xoang nặng ở trẻ em có thể gây ra biến chứng nghiêm trọng.

Phác đồ điều trị viêm tai giữa mãn tính mủ (CSOM)

Làm sạch dịch tiết ống tai bằng lau khô nhẹ nhàng, sau đó sử dụng ciprofloxacin 2 giọt, mỗi ngày hai lần, cho đến khi không còn dịch tiết.

Phác đồ điều trị tắc nghẽn hô hấp trên cấp do viêm mũi sổ mũi

Theo dõi tình trạng tâm thần, tim và nhịp thở, SaO2 và mức độ nghiêm trọng của sự tắc nghẽn, duy trì đủ độ ẩm bằng miệng nếu có thể.

Phác đồ điều trị viêm xoang cấp

Viêm xoang cấp tính là tình trạng viêm nhiễm của một hoặc nhiều hốc xoang do nhiễm trùng hoặc dị ứng. Hầu hết các bệnh nhiễm trùng xoang cấp tính là do virus và tự khỏi trong vòng 10 ngày.

Phác đồ điều trị bệnh động kinh

Một sự gián đoạn đột ngột của điều trị có thể gây tình trạng động kinh, tỷ lệ giảm liều thay đổi theo thời gian điều trị; thời gian điều trị càng dài, thời gian giảm liều cũng dài.

Phác đồ điều trị suy hô hấp nặng do bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính

Có thể dùng aminophylin 0,24 g pha với 100 ml dịch glucose 5 phần trăm, truyền trong 30 đến 60 phút, sau đó truyền duy trì.

Phác đồ điều trị nấm phổi

Điều trị cơ bản là corticoid đường uống, nhằm làm giảm phản ứng viêm quá mẫn với Aspergillus, hai tuần đầu dùng prednisolon 0,5 mg kg ngày, sau đó giảm dần.

Phác đồ điều trị viêm phế quản mãn tính

Ho trong 3 tháng liên tiếp mỗi năm trong 2 năm liền, không khó thở lúc khởi bệnh, khó thở phát triển sau nhiều năm, trước khi gắng sức.

Phác đồ điều trị giãn phế quản

Những trường hợp giãn phế quản nặng, vi khuẩn kháng thuốc, thường cần dùng kháng sinh dài ngày hơn, hoặc bội nhiễm do Pseudomonas aeruginosa.

Phác đồ điều trị viêm phế quản do vi khuẩn

Nhiễm khuẩn khí quản ở trẻ em, xảy ra do biến chứng của nhiễm virus trước đó (viêm thanh khí phế quản, cúm, sởi, v.v.).

Phác đồ điều trị bệnh nhân shock (sốc) do xuất huyết

Ưu tiên khôi phục lại khối lượng máu trong lòng mạch, càng nhanh càng tốt, đặt 2 đường truyền tĩnh mạch ngoại vi.

Phác đồ điều trị đợt cấp bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính

Chỉ định kháng sinh khi bệnh nhân có triệu chứng nhiễm trùng rõ, ho khạc đờm nhiều, đờm đục, hoặc có sốt và các triệu chứng nhiễm trùng khác kèm theo.

Phác đồ điều trị cơn hen phế quản cấp

Các cơn hen có thể khá nguy kịch và điều cần thiết là phải nhận ra các dấu hiệu ngay lập tức.

Phác đồ điều trị viêm phế quản cấp

Viêm phế quản cấp tính thường bắt đầu bằng viêm mũi họng (viêm họng, viêm thanh quản, viêm khí quản). Ban đầu ho khan và sau đó ho có đờm. Sốt nhẹ.

Phác đồ điều trị viêm phế quản cấp

Điều trị kháng sinh được chỉ định khi, bệnh nhân đang trong tình trạng có bệnh nền, suy dinh dưỡng, bệnh sởi, bệnh còi xương, thiếu máu nặng.

Phác đồ điều trị viêm nắp thanh quản

Việc kỹ thuật đặt nội khí quản khó khăn, và cần được thực hiện bởi bác sĩ quen thủ thuật, hãy chuẩn bị để thực hiện mở khí quản nếu đặt không thành công.

Phác đồ điều trị bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính giai đoạn ổn định

Các thuốc giãn phế quản sử dụng điều trị bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính, ưu tiên các loại thuốc giãn phế quản dạng phun hít khí dung.

Phác đồ điều trị thiếu máu thiếu sắt

Thiếu máu được định nghĩa là mức độ hemoglobin thấp hơn giá trị tham khảo, nó là một triệu chứng thường gặp ở những vùng nhiệt đới.

Phác đồ điều trị tràn khí màng phổi

Tràn khí màng phổi áp lực dương nhịp thở trên 30 lần phút, nhịp tim trên 120 lần phút, huyết áp tụt, trung thất bị đẩy lệch về bên đối diện.

Phác đồ điều trị tắc nghẽn đường hô hấp trên cấp tính

Tắc nghẽn đường hô hấp trên cấp tính có thể do hít phải dị vật, nhiễm vi-rút hoặc vi khuẩn (viêm thanh khí phế quản, viêm nắp thanh quản, viêm khí quản), sốc phản vệ, bỏng hoặc chấn thương.

Phác đồ điều trị tâm phế mạn

Bệnh nhân được chỉ định dùng kháng sinh, thuốc kháng sinh có thể dùng penicillin, ampicillin, amoxilin, amoxilin và acid clavulanic.

Phác đồ điều trị nhiễm virus đường hô hấp trên ở trẻ em

Trong trường hợp không thở rít thì hít vào, hoặc co rút cơ hô hấp, điều trị theo triệu chứng, đảm bảo đủ ẩm, tìm kiếm sự chăm sóc y tế nếu các triệu chứng xấu hơn.

Phác đồ điều trị viêm tai ngoài cấp tính

Ngứa ống tai hoặc đau tai, thường nặng, và trầm trọng hơn bởi chuyển động của loa tai, cảm giác đầy trong tai, có hoặc không có mủ xả.

Phác đồ điều trị viêm phổi do tụ cầu

Viêm phổi do tụ cầu là một bệnh nhiễm trùng phổi do vi khuẩn Staphylococcus aureus. Loại viêm phổi này phổ biến hơn ở trẻ nhỏ, đặc biệt là những trẻ đã không khỏe hoặc suy dinh dưỡng.